Lam Ảnh trông nom tiểu muội từ nhỏ tới lớn, tuy rằng tính cách thô lỗ, gàn bướng của nàng y đã không ít lần lĩnh giáo qua nhưng y không cho phép người khác khi phụ muội muội mình, đó là nguyên nhân lớn nhất vì sao người Minh giới lại nuông chiều Lam Nhận đến vậy. Thế mà tên nhãi ranh không biết trời cao đất dày này lại ngang nhiên xuất ngôn nhục mạ, y làm sao chấp nhận được.
Tô Thiếu nhìn qua, cầm lưỡi đoản đao của Lam Nhận quăng đi, nói: “Úi chà… ngươi quả là người không biết tốt xấu, lúc trước còn xưng huynh gọi đệ, hiện giờ lại lật mặt không nhận quen biết, thật là tối âm hiểm, may mà ngươi không phải là bằng hữu của ta; xem ra thế giới này thật sự công bình, ca ca thế nào thì muội muội thế ấy…”
Lam Ảnh tịnh không cáu bẳn, chỉ tiếp tục mỉm cười, nhưng ai cũng thấy trong nụ cười y cơn giận đã đến cực điểm, cùng lúc ma khí trên không trong càng lúc càng dày, thanh đao của y nhặt từ dưới đất lên phát ra hồng quang, phảng phất như bóng dáng tử thần…
Tô Thiếu vẫn ngây ngốc, không nhìn thấy những biến hóa chung quanh, nhất thời anh ta chỉ cảm thấy mình có thể bất đắc kỳ tử, những thứ quanh mình đều muốn đoạt mệnh. Tô Thiếu bất giác nhủ thầm: “Tên này xem ra lợi hại lắm, ngươi có nắm chắc thắng được y không?”
Cửu U Ma Thần đáp: “Nếu không thắng được y chắc chắn chúng ta ỹong đời, ma khí quanh y dường như còn mạnh hơn của Ma giới thành chủ, xem ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-kiem-luc/1914109/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.