Mắt thấy phệ long điêu ngày càng giảm khí thế, tiếng kêu càng lúc càng vô lực, Phong Liệt không muốn lãng phí nhiều thời gian với còn súc sinh này. Lòng hắn xẹt qua sát khí, xuất hiện trên đỉnh đầu phệ long điêu, thánh kiếm không nương tình vung ra.
*Vèo!*
Một tiếng xé gió chói tai vang lên.
Một huyết sắc thất luyện dài cỡ vạn trượng chém rách hư không mạnh chặt hướng cổ phệ long điêu.
*Phụt phập!*
Cổ của phệ long điêu theo tiếng đứt lìa, máu bắn lên cao trăm trượng, tiếng nức nở thê lương ngừng bặt. Sau đó thân thể khỏng lồ cỡ ngàn trượg bị bão tố phân giải thành vô số mảnh vụn, toàn tan biến.
- Gri!!!
Một tiếng rít chói tai vang lên, một hồn ảnh phệ long điêu thu nhỏ vô số lần định xuyên qua tầng tầng thiên tai chạy trốn.
- Muốn chạy ư? Đâu có dễ vậy.
Phong Liệt lạnh lùng cười, phất tay lấy ra hồn châu, huyễn hóa ra vô tận hồn sát xiềng xích trói nó rút vào tụ hồn châu.
Mặc dù linh hồn phệ long điêu không cường đại bằng Cửu Ly phân thân nhưng là một hung hồn thất cấp thật sự, không thể lãng phí.
Ngay sau đó, màn đêm tan biến, tất cả thiên tai tựa như ảo ảnh trong mơ biến mất hết, trên trời lộ ra sao thưa.
Không trung quanh người Phong Liệt mấy trăm dặm tăng vô số khe hở không gian, biến ảo không ngừng, khói đen lượn lờ.
- Xem ra không gian thiên long vực thật sự không chịu nổi gánh nặng nữa, không thể ở lại đây lâu.
Phong Liệt nhìn hư không, vẻ mặt suy tư.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-long-phien-thien/2040156/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.