Triệu Thanh Lâm lạnh lùng hừ với Phong Liệt, quát lạnh hướng Tiểu Yên, Tiểu Lục, Trương Đại Tài:
- Các ngươi không nghe thấy sao? Còn không mau làm theo!?
Lý Thiên Sơn tức giận đến mặt trắng bệch, chòm râu ngắn run run. Gã làm ngươi luôn chính trực, rất khinh thường hành động vô sỉ của Triệu Thanh Lâm, kiềm không được mở miệng định mắng.
Nhưng lúc này Phong Liệt mở miệng trước tiên.
Phong Liệt giễu cợt nói:
- A, truyền nhân dòng chính của Triệu gia quả nhiên danh bất hư truyền, nhưng từ khi nào Triệu gia chỉ toàn ra thứ như chó điên vậy?
Hắn vừa dứt lời, người xung quanh chấn động, ngay cả Lý Thiên Sơn cũng giật mình.
Một câu nói này có thể nói là mắng toàn bộ trên dưới Triệu gia, quá ác.
Triệu Thanh Lâm nổi giận, mắt lóe sát khí, nghiến răng nghiến lợi gầm lên:
- Cái gì? Tạp chủng! Ngươi mắng ai là chó điên? Ngươi...ngươi muốn chết!
Phong Liệt không sợ, chẳng hề nhân nhượng nói:
- Ha ha! Cái thứ nể mặt mà không biết điều, ngươi có thể làm sao hả?
- Tốt! Tốt lắm! Hôm nay bổn công tử phải dạy dỗ ngươi làm người như thế nào! Ai dám ngăn cản ta chính là kẻ thù của Triệu gia! Hừ!
Triệu Thanh Lâm tức giận không thể kiềm chế, sát khí nhiếp người, nhưng đáy mắt lóe sự đắc ý. Gã vừa nói vừa ném ánh mắt cảnh cáo cho Lý Thiên Sơn.
Mặc dù Phong Liệt nói lời ác độc nhưng cũng là cho gã lý do ra tay. Bây giờ gã mượn cơ hội phế Phong Liệt đi, dù là cao tầng cũng không làm rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-long-phien-thien/2041012/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.