-Hừ —— nếu để cho Vân tỷ tỷ nghe được ngươi kêu nàng là bà nam nhân, sợ rằng có thể sẽ theo ngươi liều mạng!
Khi Diệp Thiên Tử hỏi tới, Sở Tiểu Điệp phảng phất giống như một con chim sẻ nhỏ, líu ríu đích xác đem những gì mà mình biết được một điều cũng không bỏ xót kể cho Diệp Thiên Tử một lần, hơn nữa là chuyện về Phong Liệt, hết thảy đều bị Diệp Thiên Tử ép hỏi nhiều lần.
Suốt hơn phân nửa ngày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ kia của Diệp Thiên Tử cũng mang theo vẻ khiếp sợ cùng không tin, cho đến thật lâu sau, nàng mới bất đắc dĩ thở dài:
-Ai! Xem ra thực lực củatử Phong Liệt thật đề cao rất nhiều a! Ừm, bổn tiểu thư cũng phải nỗ lực tu luyện, nếu không nữa muốn thu thập cái người ghê tởm kia sẽ không dễ dàng a.
-Ừm? Thiên Tử tỷ tỷ, ngươi trước kia thu thập Phong sư huynh rất dễ dàng sao?
Sở Tiểu Điệp ngây ngốc hỏi.
-Ách … khụ khụ! Mặc dù không dễ dàng, nhưng cũng có chút hy vọng a? Nhưng hôm nay, ai! Thật không biết người nầy rốt cuộc là do quái thai gì biến thành!
Giữa núi rừng cổ mộc chọc trời, cành lá rậm rạp che kín bầu trời, ngoại trừ từng tiếng thú rống hung lệ nơi xa cùng thanh âm cành lá tuôn rơi, trong thiên địa thật sự rất yên tĩnh.
Thoáng một cái, bảy ngày bảy đêm đã qua, trong hắc vụ vẫn không có chút động tĩnh nào, ngườiđợi ở phía ngoài đã dần dần mất đi kiên nhẫn.
-Long sư huynh, Phong Liệt lâu như vậy còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-long-phien-thien/2041238/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.