Sau khi Lâm Hạo Minh rời khỏi phố chợ không lâu, Tạ Nhược Lan đi tới chỗ Vương Thần.
Nhìn Vương Thần lấy ra hơn 1200 linh thạch, Tạ Nhược Lan hơi kinh ngạc nói:
"Tháng này nhiều như vậy?"
Vương Thần cười cười thành thật nói:
"Sư tỷ, thật là đúng lúc. Hôm nay gặp lại tên lần trước lúc mà tỷ cùng Lăng sư huynh tới, hắn một hơi mua không ít đồ vật, bao gồm cả phi kiếm cùng Quy Giáp Thuẫn tỷ lưu lại, đều bán cho hắn."
"Ồ! Một tên đệ tử ngoại môn trong tay lại có nhiều linh thạch như vậy? Ngươi biết hắn tên gọi là gì không?" - Tạ Nhược Lan nghe xong, cũng cảm thấy rất giật mình.
Vương Thần cười khổ một tiếng lắc đầu nói:
"Cái này ta cũng không biết, dù sao chỗ này còn phải làm ăn, có vài thứ không nên hỏi, hơn nữa có thể đưa ra nhiều linh thạch như vậy, khẳng định không đơn giản, trong tông môn ngọa hổ tàng long, tùy tiện hỏi thăm rất có khả năng gặp phải phiền phức."
Tạ Nhược Lan mặc dù hiếu kỳ, nhưng Vương Thần nói rất đúng, đặc biệt đối với nữ tu không bối cảnh gì như nàng, càng nên cẩn thận từng bước, lúc này gật đầu một cái nói:
"Ngươi làm không tệ."
Nghe được Tạ Nhược Lan tán thưởng, Vương Thần cười cười, sau đó có chút do dự nói:
"Tạ sư tỷ, có chuyện ta nghĩ nói với tỷ một chút!"
"Chuyện gì?" - Tạ Nhược Lan nhìn dáng vẻ hắn do do dự dự, hơi nhíu mày hỏi.
"Là như vậy, tu vi của ta cũng đã đến Luyện Khí Kỳ tầng chín đỉnh phong, cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-mon-bai-hoai/2550912/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.