Trải qua chừng hai giờ, bộ sách dày như từ điển trong tay đã lật đến trang cuối, không may vẫn không có đầu mối, chỉ là tìm được vài loại, chọn ra phương án không tệ, nhưng mà hiệu quả rất bé nhỏ.
- Phù!
Tiêu Hoằng thở ra một hơi dài, liền đứng lên đặt quyển sách trở lên giá sách, chuẩn bị lấy quyển khác.
Nhưng mà lúc này mùi hương quái dị bỗng truyền vào mũi Tiêu Hoằng. Ngửi kỹ, cuối cùng Tiêu Hoằng đặt ánh mắt lên cửa sổ, đóa hoa trắng như quả cầu vải nhung kia.
Nhét lại quyển sách mới rút ra, Tiêu Hoằng đi tới trước đóa hoa lạ kia.
Cẩn thận tới gần ngửi lại, đúng rồi, vừa rồi ngửi được mùi hương này.
Trầm tư một lát, Tiêu Hoằng lấy ra bao tay mỏng, đeo lên tay, sau đó cẩn thận khởi động dao giải phẫu Ma Văn cắt lấy hoa cầu nhung kia, chuẩn bị xét nghiệm thành phần.
Dù sao bây giờ Tiêu Hoằng cũng không quan tâm, nhìn thấy tài liệu xa lạ liền thí nghiệm một chút.
Quay trở lại bàn, Tiêu Hoằng đặt đóa hoa cầu nhung vào khay, sau đó dùng dao Ma Văn cắt lên đóa hoa.
Một thứ chất lỏng sệch màu trắng trào ra từ bên trong.
Nhìn thứ này, khóe miệng Tiêu Hoằng khẽ giật, dựa vào tri thức hắn học được, phàm là thực vật có chất trắng, trong đó 90% là có độc, phải tránh ra thật xa.
Nhưng lúc này Tiêu Hoằng không tránh, chế tạo Ma Văn lâu như thế, Tiêu Hoằng cũng không phải chưa tiếp xúc với vật chất kịch độc.
Đồng thời theo chất lỏng trẳng chảy ra, mùi hương quỷ dị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-ngan/1496333/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.