Đêm Hoa Sơn yên tĩnh, nơi ranh giới giữa núi cao vực sâu, cây tử đằng che lối, cỏ tranh đến ngang eo, so với lên núi vào ban ngày không chỉ khó khăn hơn vài lần, bất quá nếu như đã sống ở đây hơn mười năm, e rằng bất kỳ ai cũng có thể dùng những sợi dây leo, nhanh nhẹn dẻo dai, trên cao dưới thấp đều bằng phẳng như trên mặt đất.
Kỳ thật di chuyển cũng không tính là nhanh, gần như là dùng tốc độ đi bộ nhàn nhã, dù vậy, khi sắp đến nơi, ánh trăng tròn vẫn là chưa lên đến đỉnh, dứt khoát kéo Luyện nhi leo lên một ngọn núi nhỏ ở gần đó, từ nơi đó có thể thăm dò rõ ràng tình hình ở phía đối diện, cũng chính là tình hình ở đỉnh Ngọc Nữ Phong kia.
Đó là một mảnh đất bằng phẳng không quá lớn, đã có bốn người đang đứng đợi, đêm nay ánh trăng sáng hơn tối hôm qua, từ rất xa thậm chí có thể nhìn thấy biểu lộ thần sắc trên gương mặt của bọn họ, phần lớn là cực kỳ khẩn trương, một lúc sau liền có hai người nữa xuất hiện, lúc này nhìn thấy rõ ràng, chính là Trác Nhất Hàng, mà một người bên cạnh hắn, chinh là tên đầu lĩnh hướng dẫn trận pháp tối hôm qua.
Sáu người này tụ tập cùng một chỗ, cũng không nói nhiều lời, phần lớn thời gian chỉ nhìn chằm chằm lên ánh trăng, im ắng trong chốc lát, một người mang dáng vẻ đạo sĩ rốt cuộc nhịn không được mà nói: "Sao còn chưa thấy thân ảnh của Ngọc La Sát?" Người còn lại nói: "Ngọc La
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153940/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.