Không thể không nói, thế gian này chính là có một số ngườinhư vậy, từ nhỏ đã có được thiên phú mà người thường khó có thể sánh bằng, thậm chí không chỉ giới hạn trong một lĩnh vực.
Ta thừa nhận lời giải thích như vậy ít nhiều có chút thiên vị, dù sao từ một góc độ nào đó mà nói, luyện kiếm và làm gốm cũng là có chút điểm chung, đặc biệt là ở chỗ điều chỉnh hô hấp, điều chỉnh lực đạo, thậm chí phương diện mấu chốt nhất là sựchính xác cùng độ linh hoạtcủa chuyển động các ngón tay, nhưng mà người trước đó đã được luyện tập điều chỉnh lực đạo đến mức tự nhiên, lại đến làm thử những thứ này, chính là làm ít hiệu quả nhiều, nước chảy thành sông.
Cũng như trước mắt, sau khi Luyện nhi được ta đưa tay dẫn dắt một lần, lại tự mình thử đi thử lại vài lần, tựa hồ liền dần dần lĩnh ngộ được bí quyết, từ từ trở nên thuận buồm xuôi gió, cũng càng ngày càng nhập tâm vào đó, giống như một tiểu hài nhi vừa mới biết được chơi đùa với bùn đất, chăm chú lại hưng trí bừng bừng.
Ta nhìn thấy đầu ngón tay kia nhu hòa mơn trớn phần thân phôi, đắn đo giữ đúng sự thăng bằng chính xác, dần dần tạo nên hình dạng, thậm chí ngay cả khi còn chưa kịp dạy quathì chỉ pháp của nàng đều có thể suy một ra ba tìm tòi ra được cách làm riêng, ngoại trừ cảm thán, cũng không suy nghĩ nhiều.
Cuối cùng, trong vòng hai canh giờ, nàng làm ra ba cái chén nhỏ, thoạt nhìn mặc dù mộc mạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-nu-nghe-thuong/1153979/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.