Nếu như không phải là bọn họ bức cả nhà Nguyệt Phi Yên đến loại tình cảnh này, Quý Phi Nhi cũng không mượn thân thể của nàng mà sống lại.
Tất cả mọi chuyện đều có luật nhân quả.
"Cái gì? Ngươi...... Ngươi đã biết, là Nguyệt Phi Yên nói cho ngươi? A, quả nhiên là tiện nhân, ở trước mặt phụ vương và mẫu hậu giả vờ nhu thuận, thì ra là kiếm núi lớn hơn tới dựa." Mặt Nguyệt Lưu Sương khinh bỉ phẫn hận nhìn nàng.
Quý Phi Nhi chỉ cảm thấy nàng rất đáng thương, nàng thu lại sự mềm lòng: "Vì đứa nhỏ trong bụng của ngươi, ngươi vẫn nên tích chút khẩu đức đi."
Ánh mắt Nguyệt Lưu Sương tràn đầy phẫn hận: " Bây giờ ngươi đang sỉ nhục ta sao? Ta biến thành như vậy đều do ngươi làm hại, phụ vương và mẫu hậu sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Có lẽ bây giờ ta nên nói cho ngươi biết, phụ vương và mẫu hậu của ngươi, đã không còn trên nhân thế nữa rồi."
Trong chốc lát, sắc mặt của Nguyệt Lưu Sương trở nên cực kỳ trắng bệch, thân thể run rẩy kịch liệt, thật lâu, nàng mới phản ứng được, không dám tin thét chói tai: "Ngươi nói láo, điều này không thể nào, không thể nào."
"Bây giờ, còn cần thiết lừa gạt ngươi sao? Nguyệt Vô Tu mưu hại đế quân, đó là một tội chết, hơn nữa ông ta làm đủ mọi chuyện xấu, đủ để ông ta chết mấy ngàn mấy triệu lần rồi."
"Ngươi nói cái gì? Nguyệt Phi Yên, dù gì phụ vương cũng là phụ thân ruột của ngươi, ngươi lại nguyền rủa như vậy!"
"A...... Có lẽ ta nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-phi-gia-dao-xa-quan-tam-the-quyen-sung/843764/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.