Sau khi mũi tên bắn ra, đột nhiên tim Bạch Hành đập thình thịch, hắn lập tức biến mất tại chỗ rồi xuất hiện trong sân.
Thiếu niên bạch y trên mái nhà đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, trường cung trong tay thuận theo biến mất, thân ảnh giống như con diều đứt dây rơi từ trên mái nhà xuống.
Một thân bạch y trông chói mắt ở trong đêm tối.
Bạch Hành lao người lên đỡ được Trọng Tà rồi vững vàng đáp xuống sân, nhìn thấy bạch y của Trọng Tà bị lây dính vết máu, trong mắt hắn lập tức bộc phát sát ý dày đặc, lấy Bạch Hành làm trung tâm, hàn khí cường đại lan ra bốn phía, nháy mắt đóng băng toàn bộ Từ phủ.
Sau đó toàn bộ sân không ngừng vang lên tiếng băng vỡ "răng rắc" "răng rắc", những quỷ hồn bị đóng băng cũng vỡ vụn rơi đầy đất, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Tư Mệnh cố gắng tránh khỏi những hàn khí lạnh thấu xương đang không ngừng lan ra, sợ Bạch Hành không cẩn thận đem mình cũng những ác linh đó "răng rắc" giết chết, ban đầu trong lòng còn cảm kích Trọng Tà đã hỗ trợ, hiện tại chỉ cảm thấy đau đầu muốn chết.
Nhìn xem nam nhân nhà ngươi này, tức giận thôi mà cũng đáng sợ quá đi!!!
Sau khi giải quyết xong những ác linh còn sót lại, hàn khí một lần nữa quay về trên người Bạch Hành, Bạch Hành bế Trọng Tà lên, đưa lưng về phía Tư Mệnh nói: "Chuyện còn lại nhờ ngươi, chờ Trọng Tà tỉnh lại ta sẽ dẫn y tới Thái Ngô Sơn trước."
Khó được Bạch Hành dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-quan-khong-dung-dan/1600140/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.