- Ha ha! Lá gan ngược lại thật lớn ah. Đã như thế, ta liền muốn bảo vệ hắn đấy, xem xem ngươi làm được gì.
Tên nam tử cao lớn cười lạnh lùng, ánh mắt mang theo vài tia sắc lạnh cùng khiêu khích nhìn về phía Hoàng Thiên. Chỉ một cái mao đầu tiểu tử, cũng dám lớn tiếng quát lui hắn. Quả thực muốn lật trời ah.
- Ngươi xác định?
Hoàng Thiên ánh mắt hơi híp, nhưng tinh quang lại thêm một phần sắc bén. Hắn ngược lại cũng không ngại giết thêm mấy người. Trong mắt hắn lúc này, giết một người cùng giết mười người không khác gì nhau cả, có chăng chỉ là chênh lệch về số lượng mà thôi.
- Ngươi cứ thử xem!
Nụ cười vẫn giữ trên môi của tên nam tử, nhưng đã chuyển thành một nụ cười dữ tợn tràn đầy ác ý. Trong mắt hắn, tên thiếu niên tóc bạc này đã bị liệt kê vào sổ tử, phải chết không thể nghi ngờ.
- Ha ha! Đông Trường huynh chớ nóng vội, kẻ này nắm toàn bộ bảo vật nơi này, trước để cho hắn toàn bộ giao nộp ra rồi xử lý cũng không muộn.
Ngay khi hắn định ra tay, một thanh âm trong trẻo đã vang lên bên tai. Không biết tự lúc nào, đám người xung quanh đều đã vây quanh nơi này, bao bọc lấy Hoàng Thiên vào trong.
Mà người vừa lên tiếng, là một thiếu nữ xinh đẹp khoảng chừng mười tám mười chín tuổi. Nhìn trang phục của nàng, có thể nhìn ra được là đệ tử của Thái Thanh Môn.
Đứng đối diện nàng một cái nam tử khác cũng cười cười, nói:
- Ta cũng đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-than-hoang-thien/1827585/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.