"Tà Huyết ca ca thật là giỏi, muội biết huynh có thể dễ dàng giết chết con thú này mà." - Quỳnh Dao ôm chầm lấy tôi, nét mặt vui vẻ tươi cười.
Nhìn gương mặt xinh đẹp và thân thể mềm mại trong ngực, tôi không kiềm lòng được mà ôm lấy nàng thật chặt.
"Tà Huyết ca ca, muội rất thích huynh." - Quỳnh Dao khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly nhìn tôi.
"Ta cũng rất thích nàng."
Tà Huyết liền hôn lên đôi môi đỏ mọng của Quỳnh Dao.
"Ô...ô...thả muội ra, muội không muốn..." - Quỳnh Dao cố gắng giãy giụa, nhưng bị Tà Huyết giữ chặt.
Những múi môi của nàng bị hắn ngậm chặt, hắn giống như muốn nuốt chửng luôn đôi môi của nàng.
"Quả nhiên là một tên háo sắc!" - Quỳnh Dao chỉ định quyến rũ Tà Huyết một chút, để hắn không để ý đến hành động lúc nãy của nàng. Nhưng không ngờ lại bị hắn cưỡng hôn.
Giờ nàng đang suy tính xem có nên hạ độc hắn luôn bây giờ hay không, giết chết hắn thì nàng có thể lấy được bảo vật của hắn. Nhưng nàng lại sợ chất độc của nàng không đủ để giết hắn ta. Tà Huyết còn mạnh hơn Kim Ngưu, nếu bị hắn truy sát e rằng nàng sẽ chạy không thoát.
Vậy là Quỳnh Dao đành phải thu hồi sát niệm, để mặc cho Tà Huyết thưởng thức đôi môi dịu ngọt của nàng.
Chiếc lưỡi của Tà Huyết khẽ luồn vào trong miệng Quỳnh Dao, quấn lấy đầu lưỡi của nàng.
Quỳnh Dao hơi cảm thấy khó chịu, nhưng chỉ vài giây sau nàng cảm nhận được một mùi thơm dịu ngọt từ đầu lưỡi Tà Huyết.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-than-mau/1487134/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.