=.= Người này thật sự quá mức vô sỉ rồi, ngay cả chuyện này cũng có thể lấy ra để uy hiếp. Nhưng mà ta cũng không biết làm thế nào, thật sự là đã không còn sức mà cáu giận với hắn, cuối cùng dứt khoát ném gối đầu cho hắn, ý bảo hắn nếu thích ôm thì ôm gối đầu đi, đừng có làm phiền ta. Mã Văn Tài hừ nhẹ một tiếng, cũng không tiếp tục dây dưa, lại đem gối đầu đặt sau đầu ta. Chỉ là suốt đêm ấy, hắn nhất định không có buông tay của ta ra.
Buổi sáng ngày thứ hai, Mã Văn Tài không ở trong phòng, hôm nay thời tiết hình như rất tốt, ta nghĩ hắn có lẽ đã ra ngoài luyện võ từ sáng sớm. Mộc Cận theo thường lệ lại đến đây giúp ta trải lại giường chiếu, búi lại tóc, có sự giúp đỡ của nàng, ta cảm thấy cuộc sống dễ thở hơn nhiều. Bởi vì chiều nay ta sẽ lén chuồn khỏi trường để đổi thân phận với ca ca, vì thế ta phải đem thu dọn vài thứ, nhất định không thể để ca ca nhìn thấy, tỷ như đống chữ xấu gà bới mà căn bản không nhận ra được là đang viết cái gì. = = tóm lại, tất cả những gì có thể làm lộ ra ta không phải là học sinh giỏi mà chính là một con gà, toàn bộ đều cần phải thu dọn cho sạch sẽ mới được!
Kỳ thực từ mấy ngày trước đến bây giờ, chữ viết bằng bút lông của từ cũng đã khá hơn nhiều lắm rồi, nhưng mà so với nét chữ mà chủ nhân trước đây của thân thể viết thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/833905/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.