Còn đang nghĩ không biết nên dùng biện pháp gì tra hỏi hai người này, thì từ bên trong vang lên âm thanh ồm ồm, già nua của lão giả.
" Tiểu Lan, không cần cản hắn… Có thể là khách hàng của chúng ta.
"
Thiếu nữ gọi là Tiểu Lan nghe vậy đành buông tay, thả lỏng sức, cuối cùng cũng hòa hoãn lại, nhìn lên hắn, chập chừng nói.
" Lão gia nói ngươi có thể vào.
"
Dạ Khinh Ưu không hiểu rõ ý tứ của lão giả kia, không có khách sáo bước vào trong, lập tức ánh mắt đảo quanh phòng, liền chỉ nhìn thấy hằng hà sa số lọ thuốc và binh khí chất đầy cả phòng.
Với ánh mắt y sư của hắn liền nhìn ra, đống đan dược kia đều hết sức lạ lẫm, mà hiệu dược ôn hòa có thể cảm nhận đặc tính thần diệu của nó.
Lão giả mái tóc trắng cắt ngắn, trán đeo khăn đầu, đang không ngừng nghỉ đập búa rèn dũa một lưỡi kiếm, không hề nhìn lấy hắn.
Giọng điệu của lão vô cùng bình thản, xen kẽ âm thanh keng… keng… chói tai, có thể nghe lẫn giọng lão.
" Ngươi muốn ta rèn thứ gì sao? Hay là muốn mua dược liệu? Yên tâm, hàng của ta làm ra luôn chất lượng.
"
" Ta cần một thứ… "
Dạ Khinh Ưu cầm lên một lọ dược liệu, lấy ra một viên đan dược màu trắng, mùi hương dược liệu đậm đà, dù cho hắn có kinh nghiệm luyện dược cũng không thể nhìn ra loại dược liệu kỳ quái này.
Thiếu nữ Tiểu Lan kia vẫn luôn canh chừng hắn, nhìn thấy hắn cầm lọ đan dược liền cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuc-liep-diem-su-thi/601202/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.