Rời khỏi phủ Nguyên Soái, trong tay Đế Thu nhiều thêm một tấm thẻ vàng đen.
Hắn khẽ nhướng mày, thấp giọng hỏi:
[ Ngươi nhắc lại lần nữa, trong thẻ này rốt cuộc có bao nhiêu tinh tệ? ]
Hệ thống cung kính đáp:
[ Ký chủ đại nhân, trong thẻ có tổng cộng năm mươi triệu tinh tệ. ]
Bước chân Đế Thu khựng lại một thoáng: [ . . . ]
Trước khi rời đi, hắn đã thuận miệng hỏi vay Phong Nhuệ năm trăm tinh tệ. Ai ngờ đối phương lại bảo mình không mang tiền mặt, sau đó liền đưa hẳn cho hắn một tấm thẻ.
Âm thanh của hệ thống mang theo một tia phẫn nộ:
[ Hắn còn nói là không cần hoàn trả! ]
Đúng là sỉ nhục, tuyệt đối là sỉ nhục!
[ Đúng thế, hắn quả thật nói không cần trả lại, ] Đế Thu thản nhiên bước tiếp, tiện tay chặn một chiếc taxi, [ thiên hạ vẫn còn có chuyện tốt như vậy sao? ]
Hệ thống: [ Chính là a, thiên hạ quả nhiên vẫn còn có… hả?! ]
Ma Vương đại nhân, rốt cuộc ngài đang nói gì vậy?
Đế Thu nghiêng người tựa vào ghế, mở miệng nói địa chỉ đến Ma Huyễn Pháo Đài với tài xế, đồng thời cúi đầu nghiên cứu tấm thẻ vàng đen trong tay:
[ Hệ thống, ta từ ký ức của nguyên chủ biết được, ở thời đại này muốn mua đồ hình như chỉ cần đặt mua trên mạng là được, đúng không? ]
Hệ thống nhất thời không đoán ra được vị Ma Vương này muốn làm gì. Người này vốn dĩ chưa từng chịu đi theo một quỹ đạo bình thường nào. Nó chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-dot-nhien-hoa-thanh-tieu-dang-thuong/2963616/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.