Vào lúc này, Lâm Tuấn Thiên cũng bắt đầu cảm thấy bất an rồi, tình huống trước mắt căn bản đã không còn đơn giản như lời của Liễu Gia Huy nói nữa.
Trong lúc đó thoáng cái đã hết một trăm chiêu!
Lâm Thiệu Huy bị động phòng ngự, thế nhưng Liễu Gia Huy vẫn không làm được gì anh như cũ, điều này khiến cho Liễu Gia Huy hoàn toàn tức điên lên rồi.
Không có khả năng! Vừa rồi anh dùng sức lực rối loạn như vậy, làm sao có thể vẫn còn thừa sức lực cơ chứ?
"Bởi vì sức lực của tôi, dùng mãi không hết!"
Lâm Thiệu Huy âm thầm cười, sau đó lại trực tiếp đột nhiên giơ nắm đấm lên, đấm đấm đánh đánh hướng về phía đối phương!
Ầm!
Giây phút này, vẻ mặt của Liễu Gia Huy thay đổi thành vẻ mặt điên cuồng, anh ta cảm nhận được sự đáng sợ trong chuyện này, nắm đấm này giống như là ngọn núi khổng lồ đang dồn về phía anh ta.
Anh ta hoảng sợ duỗi hai tay ra, muốn đỡ lấy đòn tấn công mạnh mẽ của Lâm Thiệu Huy, anh ta lúc này, một thiên tài tràn đầy tự tin, đã không còn liều lĩnh và kiêu ngạo như trước nữa.
Bởi vì theo bản năng anh ta đã nhận thấy được sự đáng sợ của đối phương!
Ầm!
Tiếp theo, trong nháy mắt một tiếng vang thật lớn kèm theo một luồng lực lớn kinh khủng, đã trực tiếp đánh bay Liễu Gia Huy ra ngoài.
Trong nháy mắt, đợi đến khi mọi người phản ứng lại chỉ nhìn thấy, Liễu Gia Huy đã quỳ trên mặt đất giống như là một con chó, hai cánh tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2686000/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.