Oanh!
Toàn bộ người có mặt tại hiện trường đều bị sốc!
Tất cả ánh mắt nhìn về phía Lâm Thiệu Huy đều mang theo sự kinh ngạc sâu sắc.
Nhà họ Chu sẽ hối hận?
Đùa cái gì thế này?
Lúc này, đáng lẽ ra nhà họ Lâm mới phải hối hận!
Lâm Thiệu Huy đúng là đang tìm chết!
Mà một nhà Bạch Tố Y suýt nữa ngất xỉu tại chỗ, trên trán chảy ròng ròng mồ hôi lạnh.
Ngay cả Tần Huỳnh Trung cũng cảm thấy Lâm Thiệu Huy khoác lác, đó là Lâm Thần Hải, không nói đến xuất thân của anh ta, chỉ riêng cấp bậc hiện tại của anh ta cũng không thể cùng một người chỉ là huấn luyện viên như Lâm Thiệu Huy so sánh.
Chưa kể đến, còn có một Tướng Huy bí ẩn như vậy!
“Được được được, đây chính là thái độ của nhà họ Bạch đúng không? Nếu đã như vậy thì đừng trách chúng tao nhẫn tâm trở mặt!” Chu Chí Đức lạnh lùng hừ một tiếng, giữa hai đầu lông mày đầy thù hận.
“Chúng tao là khách quý của cậu chủ Hải.
Nếu các người dám đối xử với chúng tao như vậy, nhà họ Bạch cứ chờ cậu Hải trả thù đi.
Tao chắc chắn sẽ kêu cậu chủ giết hết các người!”
“Chu Như, Khai Minh, chúng ta đi!”
Vừa nói ông ta vừa lạnh lùng bước ra ngoài.
Thẩm Ngọc Trân còn muốn mở miệng xin tha nhưng bị Chu Như đẩy một cái ngã nhào, suýt chút nữa va vào góc bàn.
Cảnh này ngay lập tức khiến sắc mặt của Lâm Thiệu Huy hoàn toàn lạnh xuống.
Chu Như trợn mắt đầy thù hận nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2686388/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.