Nói xong!
Anh ta liền đặt một xấp vé lên trên bàn!
Sau đó nói với vẻ mặt nghênh ngang kiêu ngạo:
“Đây là vé xem trận đấu của cuộc thi quân đoàn, có tiền cũng không mua được đâu.
Tôi hi vọng mọi người có thể đến xem tôi thi đấu, đến lúc đó mọi người sẽ biết được, người như thế nào mới gọi là người đàn ông đích thực!”
Tần Huỳnh Trung vênh váo hống hách mà rời đi, giống như đã có thể cảm nhận được ánh mắt si mê của Bạch Tố Y và sự kính nể sâu sắc của tất cả mọi người vậy.
Chỉ đáng tiếc rằng, thái độ mà anh ta cho là tự do phóng túng lại trở thành một việc làm ngu ngốc ở trong mắt cả nhà Bạch Tố Y.
Gia đình bọn họ đã trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn, đã trở nên vô cùng bình tĩnh, làm sao có thể bị chọc giận chỉ với vài câu nói của một người ngoài như vậy được?
Bọn họ cũng không biết Tần Huỳnh Trung lấy sự tự tin này từ chỗ nào!
Bạch Tố Y chán ghét mà cầm lấy xấp vé định vứt vào trong thùng rác.
Thế nhưng ngay lúc này!
Chu Chí Đức vẫn không chịu bỏ cuộc, vội vàng hét lên:
“Bạch Tố Y, cháu không thể vứt những chiếc vé này đi! Bây giờ cháu có thể không xem trọng Huỳnh Trung, nhưng mà sau khi cháu nhìn thấy cậu ta thể hiện tài năng ở trên sàn đấu, không chừng sẽ đổi ý thì sao!”
“Đúng vậy chị họ, lần này Tần Huỳnh Trung chắc chắn sẽ nắm chắc chức tướng lĩnh ba sao này, thậm chí còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2686484/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.