Trong khoảng thời gian này thì Bạch Tư Yên nằm mơ cũng muốn băm Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y thành ngàn mảnh.
Mà bây giờ cô ta sắp đạt được điều mình muốn!
Bởi vì cô ta có chỗ dựa lớn, cho dù Bạch Tố Y và vua Huyết ngục thật sự hợp tác thì cô ta cũng không sợ.
Trong mắt cô ta thì hai vợ chồng Lâm Thiệu Huy đã chết.
“Bạch Tư Yên, để ba mẹ tôi đi, cô muốn làm gì tôi cũng được, chỉ cần cô thả họ ra là được!”
Bạch Tố Y khóc nấc và đau khổ van xin Bạch Tư Yên.
“Ha h ha, Bạch Tố Y, không ngờ cô lại có ngày hôm nay!”
Bạch Tư Yên cười lớn, vô cùng thưởng thức kiệt tác của mình: “Cô cùng tôi đi qua đây, chỉ cần cô cùng tôi qua đó nói chuyện thì sau đó tôi sẽ cân nhắc tha chết cho họ!”
Chỉ là không đợi Bạch Tố Y đồng ý thì Lâm Thiệu Huy là người đầu tiên quát lên: “Không được!”
Bạch Tư Yên rõ ràng là không có ý tốt, nếu Bạch Tố Y đi thì tính mạng của cô có thể gặp nguy hiểm.
“Lâm Thiệu Huy, thả em ra, đó là ba mẹ của ta! Chẳng lẽ anh muốn em thấy chết mà không cứu sao?”
Nhưng Bạch Tố Y khóc nức nở đi về phía Bạch Tư Yên.
Cô cũng biết Bạch Tư Yên nhất định không có ý tốt, nhưng cô không còn cách nào khác.
Bây giờ họ đã bị Bạch Tư Yên bắt được điểm yếu, cha mẹ cô sẽ chết nếu cô không nghe lời!
Răng rắc!
Vào lúc Bạch Tố Y rời đi thì sàn nhà dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2688101/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.