“Phù!”
Từng luồng hơi thở đáng sợ dồn tới, từ trong đám người có mấy người lao ra.
Là ba tông sư!
Trên mặt Từ Bạch Đình chỉ còn lại vẻ hung tàn.
Từ lần trước bị Lâm Thiệu Huy đánh gãy chân, anh ta đã triệu tập tông sư của nhà họ Từ ở gần anh ta nhất tới thành phố Nam Giang này.
Bây giờ, anh ta muốn báo mối thù bị đánh gãy chân, muốn đánh cho Lâm Thiệu Huy tàn phế!
Nhìn thấy ba người vô cùng khí thế lao tới, Bạch Tố Y mặt cắt không còn một giọt máu, có suy nghĩ muốn chạy trốn.
Thế nhưng Lâm Thiệu Huy lại vỗ vỗ lưng cô, sau đó lạnh nhạt nhìn về phía ba người kia:
“Năm mét trước mặt tôi là giới hạn, người vi phạm… Chết!”
Cái gì?
Lời nói của Lâm Thiệu Huy rất ngông cuồng, rất bá đạo.
Dường như chỉ cần anh nghĩ là có thể chém được những người trước mắt này thành trăm mảnh.
Chỉ là, lời nói điên cuồng của anh vào tai mọi người vô cùng buồn cười, quả thật là ngớ ngẩn.
Ngay sau đó, Ôn Nhã Như, Từ Bạch Đình và mọi người đều dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu để nhìn Lâm Thiệu Huy, cực kì coi thường.
“Ha ha…”
Từ Bạch Đình cười phá lên:
“Lâm Thiệu Huy, mày tự cho rằng mình vô địch thiên hạ rồi à? Mày cùng lắm cũng chỉ là một tông sư mà thôi.
Mà bây giờ tao có ba tông sư, giết mày dễ như trở bàn tay!”
“Đã đến mức này rồi mà còn dám phát ngôn bừa bãi, sao không tự tiểu ra một bãi rồi soi gương đi? Tao khuyên mày,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2688596/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.