Lộc cộc!
Cả đầu rơi xuống đất.
Cho đến khi chết, đôi mắt của Dương Thiên Vũ vẫn mở to, trong mắt hiện lên vô vàn sự hối hận và hoảng sợ.
Chết rồi!
Con của một nhà giàu có quyền lực tại Nam Lộc, tựa như một con gà nhỏ, bị tướng Long bêu đầu ngay lập tức.
Hơn nữa.
Lúc này, hai chiến thần Long Hổ liếc nhìn Dương Thiên Phùng và những người khác, trên khóe miệng xuất hiện một dấu vết của sự gớm ghiếc và tàn bạo:
“Không thể không nói, người nhà họ Dương các người đúng là chó ngáp phải ruồi!”
“Nếu như theo tính tình của vua trước kia, nếu không vừa ý sẽ bị phạt, chó gà không tha.”
Ầm!
Nghe được lời của hai vị chiến thần, nhìn cái đầu của Dương Thiên Vũ, trông như một quả dưa hấu thối trên mặt đất, ông chủ Dương Thiên Phùng và tất cả các thành viên họ Dương đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, mồ hôi chảy dọc theo cái trán của họ, da đầu của họ nổ tung.
Chỉ là giờ khắc này.
Hai chiến thần tướng Long và tướng Hổ cũng chẳng buồn nhìn họ thêm chút nào nữa, bọn họ phất tay, liền dẫn theo hàng trăm quân sĩ Lonh Hổ bước ra khỏi cổng nhà họ Dương.
Cho đến khi tiếng động cơ xe, dần biến mất.
Cả nhà họ Dương như bị rút hết sức lực.
Phù phù!
Phù phù!
Từng người một ngã xuống đất, thở hổn hển.
Sau đó, họ mới nhận ra rằng lưng họ đã hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cảm giác này giống như thể họ vừa bước qua một cánh cổng địa ngục.
“Ông chủ! Nén bi thương!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2691239/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.