“Đúng là dọa chết ba rồi! Hóa ra là do thần y Lâm làm, ba còn tưởng là do thằng oắt Lâm Thiệu Huy kia, làm người ta sợ đến mức toát cả mồ hôi.” Bạch Tuấn Sơn lau mồ hôi lạnh trên trán, vừa cười vừa nói.
Bạch Tố Y đứng bên cạnh, nét mặt cô cũng có vẻ thoải mái hơn:
“May quá! May không phải là do Lâm Thiệu Huy làm, nếu không…”
Bạch Tố Y không dám nói tiếp nữa.
Nhưng cả gia đình cô lại không nhận ra rằng vẻ mặt bác sĩ cấp cứu đã trở nên rất kỳ lạ sau khi nghe những lời này.
Bây giờ anh ta mới biết rằng gia đình Bạch Tố Y không hề biết là Lâm Thiệu Huy chính là thần y Lâm.
“Nếu như họ mà biết anh Lâm Thiệu Huy chính là thần y Lâm, và anh ấy cũng là người đã đánh gãy chân Hạ Lan Kiều thì không biết bọn họ có bị dọa sợ đến mức ngất đi không nhỉ?”
Khóe miệng vị bác sĩ cấp cứu kia hơi nhếch lên, ngoài mặt thì lộ rõ vẻ khó hiểu, nhưng trong lòng thì lại thầm cảm thấy Lâm Thiệu Huy vừa thần bí, vừa rất đáng sợ.
Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc mà đã đêm rồi.
Có hai tin khiến cho cả thành phố Nam Giang vốn mới yên bình chưa bao lâu, lại sôi lên sùng sục.
Đại tông sư Lãnh Ngạo Thiên đến thành phố Nam Giang.
Đại tông sư Hạ Lan Sơn cũng mới về đến thành phố Nam Giang.
Hai vị tông sư đều đã đến, tất cả mọi người lại càng háo hức chờ đến cuộc chiến của bốn vị đại tông sư ngày mai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2693248/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.