Bàn ghế mục nát trước mắt cùng với những chiếc bàn cơm tinh xảo và những chiếc ghế lộng lẫy kia đã hình thành sự tương phản mãnh liệt.
“Ôi… ngồi đi!” Thẩm Ngọc Trân thở dài một tiếng, sau đó kéo ba người Bạch Tố Y cùng ngồi xuống.
Rất nhanh, thức ăn của nhà hàng đã bắt đầu mang lên lần lượt.
Từng đĩa thức ăn tinh xảo, sắc mùi vị đều có đủ.
Đặc biệt là hình thức cực kỳ đa dạng.
Nhìn giống như là giả cả mỗi một loại món ăn đều cực kỳ đắt đỏ.
Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt một nhà Bạch Tố Y khó coi chính là trên bàn ăn xung quanh được đặt xuống từng đĩa từng đĩa rực rỡ muôn màu.
Mà trên bàn của bọn họ lại trống rỗng.
Một màn này khiến sắc mặt hai cha con Bạch Tố Y và Bạch Tuấn càng lúc càng trở nên khó coi.
Mà Thẩm Ngọc Trân lại ngượng ngùng giải thích nói.
“Có thể là bưng lên trên bọn họ trước rồi đến lượt chúng ta! Ôi, con xem, không phải đã lên món rồi sao?”
Thẩm Ngọc Trân nói rồi chỉ chỉ về phía sau.
Đột nhiên, cả nhà nhìn thấy mấy người nhân viên phục vụ bưng đến mấy cái đĩa, lần lượt đi đến bàn của nhà Bạch Tố Y.
Cảnh trước mắt đó khiến sắc mặt cha con Bạch Tố Y và Bạch Tuấn dần hòa hoãn một chút.
Nhưng mà, sau khi những người phục vụ kia đặt từng đĩa trên bàn thì sắc mặt của họ lại thay đổi lần nữa.
Một đĩa dưa cải.
Một đĩa đậu phộng.
Một đĩa màn thầu.
Cùng với một ít cơm thừa canh mặn.
Nhục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2693651/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.