Bên ngoài hành lang phòng khách.
Bạch Tố Y và dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi đang lẳng lặng đứng ở cửa sổ, chờ nhóm người Lâm Thiệu Huy đi ra.
Chỉ là trong quá trình chờ đợi, Bạch Tố Y kinh ngạc nghe được bên trong truyền tới từng tiếng kêu “Đại tông sư họ Lâm”.
“Dì nhỏ, dì có nghe thấy không, có người đang gọi Đại tông sư họ Lâm?” Dù sao, cô cũng biết, Đại tông sư họ Lâm chính là cái vị vô cùng kinh khủng đã cứu được Phương Y Thần.
Người ta là cao nhân ở ẩn.
Sao lại xuất hiện ở đây chứ.
Huống chi, toàn bộ bên trong phòng bao cũng chỉ có Lâm Thiệu Huy là họ Lâm mà thôi.
Nghe lời Bạch Tố Y nói, khóe miệng dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi liền hơi co lại.
Bà ấy rất muốn nói cho Bạch Tố Y biết, chồng con chính là cái vị Đại tông sư họ Lâm kia đó, nhưng lời vừa ra tới miệng lại chỉ có thể nuốt trở lại.
“Bạch Tố Y, chắc chắn là con nghe lầm rồi! Chỗ nào có người kêu Đại tông sư họ Lâm chứ, căn bản là dì không có nghe nha!”
Mặt mũi dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi đầy lúng túng trả lời.
Không nghe thấy sao?
Đôi mày xinh đẹp của Bạch Tố Y càng nhăn càng sâu, ngay lập tức nghi ngờ tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng vào lúc này.
A a a a a a!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ngừng truyền ra từ trong phòng bao.
Trong giọng này, ẩn chứa sự sợ hãi rất lớn, tuyệt vọng và có cả hối hận, phảng phất như hiện tại không khó biết được chủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2693680/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.