"Tôi cũng đi! Tôi là nhân chứng trong chuyện này, tôi có thể làm chứng."
"Còn có tôi, tôi cũng không tin, trên thế giới này không có công bằng! Một chút nữa đã đâm chết người mà lại còn hách dịch như vậy, chúng ta đi đến Lang Quán tìm lại sự công bằng."
"..."
Một người, lại một người qua đường đi theo sau Lâm Thiệu Huy.
Đối với tất cả chuyện này, Lâm Thiệu Huy cũng không phản đối.
Anh chỉ cúi lưng xuống, cầm lấy chân của tên béo kia kéo tên béo kia đi về phía trước.
Nhìn thấy bóng dáng của Lâm Thiệu Huy và nhóm người ấy đi càng lúc càng xa, Thẩm Ngọc Trân nhịn không được mà đưa tay lên che miệng, hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống.
"Thiệu Huy, Tố Y, hai con nhất định phải quay về."
"Nhất định."
Thẩm Ngọc Trân cầu nguyện.
Mà bên cạnh đó, một vài người đàn ông vạm vỡ cớ vẻ mặt nghiêm trọng đang liếc mắt nhìn nhau.
"Đi! quay về nói với Năm Sẹo, cậu Lâm đang đi đến Lang Quán."
"Nhanh, trở về báo tin cho Hổ Vằn, ông chủ đi gặp Thương Lang Mặt Sắt."
Mấy người đàn ông vạm vỡ này không hề chậm trễ chút nào.
Tất cả đều ngồi trên xe có rèm che, rồi sau đó xe có rèm che ở hai phía phân chia bắc nam chạy nhanh trở về.
...!
Cùng lúc đó, bên trong khu phía bắc của thành phố Nam Giang, có một ngôi nhà màu vàng xanh rực rỡ tên là Phi Đao Liễu Thanh.
Cái tên này nghe có vẻ giống võ hiệp, nhưng thực ra đây là một câu lạc bộ tư nhân, chỉ mở a
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/2693897/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.