Chỗ chỉ một người đi qua..
Tiếng cười vui trong viện đột ngột dừng lại, như bị kẹt ở cổ họng người, rất buồn.
Liễu Sinh Hương le lưỡi, hướng Lạc Vô Trần làm mặt quỷ.
Hôm nay, người họ muốn tìm chính là Huyết Ma sao? Cái ma quỷ chân chính lại có thể có biện pháp cứu Liễu Sinh Hương sao?
” Liễu Sinh Hương, ngươi lại tới nữa.”
Ngữ khí rất không kiên nhẫn, Lạc Vô Trần lại có chút kỳ quái, thanh âm kia tựa hồ rất cao hứng.
” Đương nhiên, ta đến xem tẩu tử.”
Liễu Sinh Hương cười cười nhìn người mới tới, đúng như hảo hữu lâu năm.
” Các ngươi nói chuyện đi.”
Trầm Ngọc, Bạch Mẫu Đơn hiện tại nhiệt độ chợt thấp, bỏ xuống một câu, đi vào nội thất.
” Ha ha, tiện nội (vợ) khiến các ngươi chê cười.”
Huyết Ma, vốn nên là nam nhân không ai bì nổi, hiện tại lại mang theo mấy phần bất đắc dĩ cùng tâm lãnh, có chút mùi vị rất bi thương.
” Huynh trưởng cùng đại tẩu vẫn như vậy a.”
Liễu Sinh Hương thật sự rất quen thuộc với họ, Lạc Vô Trần lại chưa bao giờ nghe y nói qua, trong lòng hơi chua chát, lại quật cường không muốn mở miệng.
” Đại ca, vị này chính là bà xã của tiểu đệ.”
Lời nói không kinh người không chịu nghỉ, Huyết Ma muốn cười, ánh mắt hỏa hồng nhìn nam nhân trước mặt, đôi môi hơi mỏng gắt gao mím chặt, cặp mắt không chút ý ấm, người rất băng lãnh, lúc nhìn Liễu Sinh Hương lại thêm một chút thân thiện cùng oán trách.
Liễu Sinh Hương, vẫn luôn là một kẻ kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-vuong-ta-muon-cong-nguoi/1241625/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.