Edit: susublue
Người chung quanh cũng đã sớm ngây người, các Đại thần cũng không khóc không náo loạn, nhìn cảnh tượng này, tâm trạng của bọn họ đều vô cùng trầm trọng, Chiến Vương đã chết.
Mộ Túy Tình thu tay lại, đầu bị choáng váng, nàng ngã xuống, Duẫn Tuyết Nghiên nhanh tay lẹ mắt đỡ được nàng, nhưng cơ thể nho nhỏ không chịu nổi sức nặng của nàng: "Ca ca, nhanh đến đây giúp ta!"
Duẫn Minh Hi không cam tâm tình nguyện tiến lên đỡ Mộ Túy Tình, Mộ Túy Tình nở nụ cười cảm kích, Duẫn Minh Hi sửng sốt một chút rồi lập tức quay mặt đi không nhìn nàng nữa.
"Tình tỷ tỷ, Hạo Thần ca ca có thể sống được không?" Duẫn Tuyết Nghiên dè dặt cẩn thận hỏi, sợ giọng nói quá lớn sẽ đánh thức nam tử đang ngủ say.
Mộ Túy Tình lắc đầu: "Ta vốn cho là mình có thể cứu hắn nhưng loại vu thuật này là một loại cấm thuật, người thi triển sẽ không sống được mà người bị trúng thuật cũng không thể sống."
Mọi người đều cảm giác như mình hít thở không thông, Hạ Thi Lan đã khóc đến đau thấu tim gan, Duẫn Ức Liễu cũng đau đớn vô cùng, đứng bên cạnh đỡ nàng, diendanf;lle3<quysdo0n trải qua hai đại kiếp nạn như vậy, cơ thể Hạ Thi Lan sao có thể chịu đựng được.
Duẫn Ức Liễu không dám tưởng tượng, nếu Hạo Thần gặp chuyện không may thì Vũ nhi sẽ thế nào, chỉ cần nghĩ đến bộ dáng của Vũ nhi lúc đó thì nàng liền nhịn không được mà đau lòng.
Hiện tại đã không ai lại đi quan tâm vì sao Mộ Túy Tình hội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ma-y-doc-phi/254455/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.