Năm đó, nàng xuống núi đưa thiệp mời theo lệnh của Thu Vạn Niên, dưới chân núi gặp được một tên ăn mày đói đến nỗi mặt mũi xanh xao vàng vọt, nhìn dáng vẻ của hắn chắc là đã nhiều ngày không được ăn gì, mà đám người nhà lòng dạ hẹp hòi của nàng sao có thể bố thí cho hắn được chứ.
Nhìn bộ dáng hấp hối của tên ăn mày, trong lòng nàng nảy sinh nhiều thương cảm, mà bản thân mình cũng có hơn gì hắn đâu. Mặc dù có cha nhưng cha không thương nàng, mặc dù có tỷ muội nhưng bọn họ xem như nàng không tồn tại, mà giờ này cha cùng đám tỷ muội đang ở trong Thu Dương sơn trang câu cá thư giãn mà nàng lại phải đi khắp nơi đưa thiệp như bọn hạ nhân.
Trong lòng tràn ngập cảm giác đồng bệnh tương liên, đi đến bên tiểu ăn mày hỏi “ ngươi sao lại tới đây xin ăn? Người nhà ta keo kiệt muốn chết lại không có sự đồng tình, bọn họ cho ngươi đồ ăn mới là lạ”
Tiểu ăn mày không nói gì, nhìn nàng chằm chằm, còn nàng móc từ trong túi ra một gói giấy dầu, tươi cười sáng lạn đưa cho hắn “ bất quá cuối cùng ngươi cũng gặp được ta. Đây là bánh bao thịt ta trộm được, cha sai ta xuống núi đưa tin, ta vốn để dành ăn dọc đường nhưng nhìn dáng vẻ sắp chết đói tới nơi của ngươi, cho ngươi ăn trước đó”
Hắn không nói gì, chỉ nhìn nàng chằm chằm, hồi lâu mới đưa tay nhận lấy bánh bao, nhưng vẫn không lên tiếng, chỉ hung hăng cắn bánh bao ăn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-dao-vi-lieu-quan-tam-tuy/216291/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.