Chương 11 “…”
Thật ra từ trước đến nay cô chưa từng yêu đương, lúc nào cũng độc thân.
Từ Vân Khoát cũng đã giúp cô rất nhiều lần, Văn Vũ Lạc quyết định nói thật: “Thật ra, em không có bạn trai.”
“Ngày đó em ‘dạo bước’ trên đường cao tốc là có nguyên nhân khác, không phải bị bạn trai bỏ lại ở đó.”
“Chỉ là lúc đó tâm trạng em rất tệ, anh hỏi những câu em không muốn trả lời nên đã thuận miệng bịa ra một lý do để đối phó với anh thôi.”
Từ Vân Khoát bình tĩnh nhìn cô, câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của anh.
“Xem ra là một hiểu lầm lớn thật.” Khóe môi chàng trai không kiềm được mà nhếch lên.
Nhưng nếu không phải vì lý do này, thì còn có lý do khác.
Ngày hôm đó không thể nào là do Văn Vũ Lạc tự mình muốn dầm mưa trên đường cao tốc được.
Anh không quên được lúc gặp cô, dáng vẻ đáng thương như một con thiên nga trắng lỡ sa xuống nước.
“Có lẽ em có thể tin tưởng tôi, ngày hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể nói cho tôi nghe.” Từ Vân Khoát khẽ gật đầu, nói với Văn Vũ Lạc.
Văn Vũ Lạc im lặng không nói, hàng mi đen rũ xuống. “Có thể không hỏi được không ạ?” Cô nói.
“Ừ, vậy tôi không hỏi nữa.” Từ Vân Khoát nói. “Nhưng tôi tin rằng,”
“Có lẽ một ngày nào đó, em sẽ nguyện ý kể hết câu chuyện của mình cho tôi nghe.” Giọng Từ Vân Khoát trầm ấm.
Văn Vũ Lạc ngẩng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807107/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.