“Phiền thật, đã đến muộn rồi, chỗ đó nhỏ lắm hay sao? Đến cả vào cũng không cho chúng ta vào.”
“Cậu không nghe thấy bên trong hết chỗ rồi à? Hơn nữa cậu nhìn phía trước chúng ta xem, những người đó cũng có vào được đâu, chúng ta chắc là không có hy vọng rồi.”
“Từ Vân Khoát thật sự ở bên trong à?”
“Ở đó, cô em gái năm nhất mà tớ quen đang ở trong đó. Em ấy có tiết mục trong buổi tiệc tối này. Hôm nay Từ Vân Khoát đã giúp các em ấy trang trí sân khấu, bây giờ cũng đang ở trong đó xem tiệc. Bằng không nhiều người như vậy chạy đến đây là vì rảnh rỗi chắc?”
“ Đây giống Từ Vân Khoát công khai rồi nhỉ? Nếu Văn Vũ Lạc không phải là người dẫn chương trình, anh ấy có thể nghỉ lễ Quốc khánh mà còn chạy đến trường sao? Cưng chiều quá đi mất!”
“Đúng vậy, thật ra bây giờ tớ càng muốn xem Văn Vũ Lạc hơn. Nghe nói cậu ấy siêu cấp xinh đẹp, a a a người bên trong có thể ra ngoài mấy người được không, tớ muốn vào!”
Hai cô gái đứng chụm đầu vào nhau trên hành lang không ngừng bàn tán. Những người khác vì bị chặn ở ngoài cũng chỉ có thể nói chuyện cho đỡ buồn.
Một số người thấy thực sự không có hy vọng vào trong, không đủ kiên nhẫn để tiếp tục đứng đó, họ cùng bạn bè rời đi. Nhưng phần lớn mọi người ở lại, muốn hóng cho trọn vẹn câu chuyện.
Trong hội trường giải trí, quả thực hơn 60 chiếc ghế đã chật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807116/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.