Thời điểm Thư Lâu vào thế giới xa lạ này làm một anh nhi mới sinh được ba tháng , hắn theo quốc sư Mặc Phong Hoa cùng ly khai vương đô Vương Triều Trung Thổ, cái địa phương có thân sinh phụ thân trên danh nghĩa của hắn.
Kỳ thật tại thời điểm bọn họ rời vương đô Hoàng đế có ra đưa tiễn, nhưng hắn nghe được thấy được , hết thảy cùng hắn đều không có quan hệ gì, người mà dân chúng cùng triều thần , Hoàng đế đưa là vị quốc sư quyền cao chức trọng, mà không phải hắn – tiểu tiểu Thất Dạ hoàng tử này, từ lúc bắt đầu đến kết thúc, Hoàng đế không nhìn hắn một cái cũng không hỏi những sự tình liên quan tới hắn một câu.
Anh nhi hơn ba tháng đã có thể dựa lưng vào người ôm hắn miễn cưỡng ngồi dậy, đại đồ đệ duy nhất của Mặc Phong Hoa khuôn mặt rất dễ nhìn, chỉ là tóc bạch sắc cùng làn da có vẻ tái nhợt khiến thiếu niên gọi là Cố Tích Trầm này có chút hương vị băng lãnh, im lặng ôm Thư Lâu ngồi trong xe ngựa xa hoa đã sớm chuẩn bị sẵn, xuyên thấu qua cửa sổ cùng Thư Lâu nhìn thế giới bên ngoài.
Thư Lâu đối với thiếu niên gọi là Cố Tích Trầm này cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng hắn từ những đối thoại ngẫu nhiên của mọi người biết Cố Tích Trầm là đệ tử Mặc Phong Hoa vô cùng đắc ý , cũng là thiên tài Phong Tông trăm năm khó ngộ nhất.
Bên ngoài “nhóm Đại nhân” sau khi lần lượt cung kính, tạ lễ nhã nhặn cáo từ hoặc là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-nhiem-kinh-nien/2652457/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.