Một linh hồn của người trưởng thành, một anh nhi không có cách nào tự do hoạt động, Thư Lâu rất khó giống một hài tử bình thường nhắm mắt lại một cái là ngủ vài canh giờ như vậy.
May mắn là có hai nữ hầu chăm sóc, có thể nghe hai người trò chuyện các loại sự tình về vương hoặc triều đình.
Đối với Thư Lâu mà nói ,việc nóng lòng muốn lý giải thế giới này không thể nghi ngờ là điều duy nhất khiến hắn cảm thấy thích, nhưng đến buổi tối, có thể là bởi vì ban ngày ngủ đã quá nhiều , mà thế giới này người lại thích đi ngủ sớm, Thư Lâu hiện tại thập phần nhàm chán nằm trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng rộng rãi ngẩn người.
Cái tên nam nhân gọi là cái gì Mặc Phong Hoa nói muốn nuôi nấng chiếu cố hắn, lúc bình thường cũng rất khó gặp được.
Trong phòng to như vậy một mảnh im lặng, cô hầu nữ đang nằm trên tấm phô (*) dưới đất bên cạnh giường anh nhi của hắn, lúc này đang ngủ say, tiếng hít thở đều đều khiến Thư Lâu biết trong phòng cũng không phải chỉ có một mình hắn.
Người một khi an tĩnh lại sẽ dễ dàng lâm vào trầm tư suy nghĩ, Thư Lâu cũng không ngoại lệ.
Hắn mấy ngày nay đều đang suy nghĩ về con đường tương lai của hắn, không có khát vọng gì quá lớn, hắn cũng chỉ muốn trãi qua những ngày yên tĩnh thoải mái, ban đầu đối với việc lão cha của mình là Hoàng đế hắn còn rất cao hứng , nhưng là bình tĩnh nghĩ lại thì cảm giác cũng không phải tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-nhiem-kinh-nien/2652519/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.