Một câu ngọt ngào "anh Đình", lại động đến đáy lòng Mặc Thời Đình.Biết rõ cô không thể nào là Đường Đường, nhưng anh vẫn không nhịn được nghiêng người sang, nương theo ánh đèn u ám trong xe đánh giá cô.Tầm mắt rơi vào khuôn mặt nhỏ của cô, ngũ quan cô gái vô cùng đẹp và trong sáng, đặc biệt là đôi môi đầy đặn, tựa như thạch hấp dẫn mọi người...Do có tác dụng của cồn, khiến anh không nhịn được muốn cúi đầu xuống, gương mặt tuấn tú hướng tới cô gần hơn, nhưng vừa mới chạm vào môi cô, điện thoại di động ở trong túi chợt vang lên, xua tan hết ý loạn tình mê...Thật may! thật may!Hôm sau, Cố Lê tỉnh dậy trong cơn nhức eo đau lưng.Sắc trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe chiếu vào, rọi xuống mặt cô.Mở mắt ra, phát hiện mình còn ngồi ở trong xe, cả người cô ngây ngẩn, vừa phản ứng lại liền tức điên.Mặc Thời Đình đúng là đồ vô lương tâm, vậy mà không gọi cô dậy, cứ như thế bỏ cô lại ở đây??Thiệt cho cô hôm qua chỉ có xíu chuyện ‘bảo vệ vợ’ đã nghĩ anh tốt, kết quả...Nói chung tấm chân tình này cô giao sai chỗ rồi, tên đàn ông cặn bã!Cố Lê xoa vai bị tê, sau đó ở trong lòng vừa mắng người nào đó, vừa đẩy cửa xe bước xuống.Đi qua vườn hoa vào nhà, đập vô mắt, chính là hình ảnh người đàn ông ngồi ở trước bàn ăn, tao nhã dùng cơm.Ăn cũng rất ngon miệng.Loại đàn ông này không F.A mới là lạ!Cố Lê chẹp miệng, kéo làn váy, sống lưng thẳng tắp, khí thế bừng bừng đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-tong-ngoan-ngoan-cuoi-ba-day/993767/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.