Edit: Chanh
☆☆☆
“Mẹ, chiếc áo lông màu trắng của con mẹ để ở đâu?”
“Đồ của con mà con không biết, mẹ làm sao biết được?” Giọng mẹ truyền đến từ phía nhà bếp.
“Không phải con để trên ghế à?”
“Thôi, con không mặc áo đó nữa, con ra ngoài đây, tối nay con không về nhà ăn cơm đâu.”
“Đi cùng ai vậy?”
“Phương Tịnh Nghiên, hôm qua cậu ấy vừa về.”
“Ồ, sao đã về rồi, hôm trước mẹ nghe nói nó sắp đính hôn phải không?”
“Đính hôn chứ có phải kết hôn đâu.”
“Thằng bé kia ở đâu? Có ở đây không?”
“Là người thành phố N, lát nữa nói chuyện với mẹ sau, con muộn rồi.”
Chính xác mà nói, cô đi ăn cơm với Phương Tịnh Nghiên và bạn trai của cô ấy, không gian nhà hàng khá lớn.
“Thật sao?”
“Thật, Wechat cũng xóa rồi.” Bàn tay đang vặn Coca của cô thoáng dừng lại.
“Tại sao lại xoá Wechat?”
“Không xóa, giữ lại ăn tết à?”
“Mạch Đông, mình phát hiện ra, nói thế nào nhỉ, cậu rất lý trí, lần nào thất tình cậu cũng đều vô cùng bình thản.”
“Chẳng lẽ phải kêu trời trách đất mới tính là thất tình?”
“Không phải, mà này, Phương Trác – mối tình đầu của cậu ấy, cậu ta có con trai rồi, vừa tổ chức tiệc rượu xong.”
“Đùa chứ, cậu ta kết hôn bao giờ? “
Cô hơi ngạc nhiên.
“Hình như là năm ngoái.”
“Lát nữa đừng về vội, đi KTV đi, mình sẽ hát tặng cậu bài ‘Cả một đời cô đơn’.”
Bạn trai cô ấy im lặng ngồi bên nghe các cô nói chuyện, đồ ăn nhanh chóng được bưng ra, hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mach-dong-qua-ky-duoc-pham/915737/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.