Edit + Beta: Đường Lâm
4.
"Pháp Tịnh sư phụ." Người đến chính là Bộc Dương lão gia, ông tiễn hết khách về. Liền tới tìm Pháp Tịnh sư phụ, ai biết trời đổ mưa. Ở hậu hoa viên tìm rất lâu, mưa cũng gần như tạnh hẳn, mới nhớ tới, còn có cái đình trong phủ chưa tìm.
Pháp Tịnh hướng về ông thi lễ, lại thấy Bộc Dương Quảng Hoài liếc mắt nhìn người thiếu niên kia một cái, nhỏ giọng ôn hòa nói: "Du nhi."
Hóa ra, thiếu niên này là Bộc Dương gia thiếu gia --- Bộc Dương Du a
"Cha." Bộc Dương Du chỉ là nhẹ nhàng kêu một tiếng, vẻ mặt khác xa so với sung sướng ban nãy khi trò chuyện với Pháp Tịnh.
Bộc Dương Quảng Hoài hiển nhiên vì tiếng cha này mà tâm tình trở nên thoải mái...... Đối với Bộc Dương Du nói rằng: "Buổi tối cũng dùng bữa, ta sai trù phòng làm nhiều món con thích. Ta với mẹ con......"
"Cha, nếu không có việc gì, hài nhi trở về viện trước." Không chờ ông nói xong thiếu niên đã muốn rời đi, mới bước xuống bậc thềm, hắn quay người lại nói, "Còn có, buổi tối nay con có hẹn, không về ăn cơm."
Bộc Dương lão gia thở dài. Pháp Tịnh biết, quan hệ hai phụ tử này không hòa hợp.
"Pháp Tịnh tiểu sư phụ, để ngài cười chê rồi. Hài tử này của ta là bị mẹ nó chiều hư."
Bộc Dương lão gia dẫn y đi thính phòng ngồi xuống. Kêu người hầu mang lên ấm trà, hỏi y: "Ta mời tiểu sư phụ tới nơi này, muốn tìm hỏi một người."
"Bần tăng nhất định biết gì nói nấy."
"Là như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mach-thuong-thuy-gia-thieu-nien-lang/331440/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.