. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng.
Tạo nhà hàng Âu 5*
6 người bước vào ngồi vào cái bàn bên góc trái, vị trí đẹp nhất quán. Thích hợp để ngắm cảnh.
- Hey! Ăn như cũ nha mấy đứa. - Thế Huy lém lĩnh.
- OK. Hôm nay Trung Hiếu khao mà. - Hắn nói.
- Tao nhớ tao lúc trước quá. Vĩnh Kỳ cười.
- Hôm nay anh chết rồi. - Nó cười.
- Tụi bây nói gì sao tao không hiểu gì hết vậy. - Trung Hiếu tò mò.
- Lát rồi anh hiểu. - Hy
- Dạ mấy anh chị dùng gì ạ? - Phục vụ bước ra đưa thực đơn cho Trung Hiếu.
- Hôm nay nhà hàng có bao nhiêu món đem hết ra đây. - Hắn nói.
- Hả?? - Trung Hiếu nghe vậy xám mặt, suýt té ghế.
Tên phục vụ bối rối, cả quán nhìn 6 đứa tụi nó như quái vật.
- Dạ... Anh chị chắc chứ? - Phục vụ.
- Chắc! Cứ đem hết ra đây.
- Dạ... Dạ ạnh chị chờ xíu
- Chết tôi rồi. - Trung Hiếu vừa nói vừa lấy tay lau trán.
- Cho vừa. Nhớ là khao hết nha Hiếu. - Thế Huy cười.
- Haha! Có người cùng cảnh ngộ với tôi rồi. - Vĩnh Kỳ cười khoái chí.
- ANh Hiếu chuẩn bị cháy thẻ. - Hy nói.
Đầu bếp của nhà hàng thì làm việc như chạy giặc. Sau 20p thức ăn đã được dọn ra đầy bàn.
Cả đám cắm đầu vào ăn, ăn không để ý hình tượng cũng chả để ý mọi người xung quanh. Cả quán nhìn bàn hắn như sinh vật lạ.
Trong vòng 30p cả đám chén sạch cả bàn thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/835499/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.