Cô nở nụ cười thân thiện chào hỏi:
-Chào hai chị, có thể cho em hỏi phòng nhân sự ở đâu không ạ, em đến phỏng vấn.
Hai cô nhân viên làm việc một cách chuyên nghiệp, miệng lưỡi đều nói một cách cẩn thận:
-Xin chào, em đến phỏng vấn thì đi lên lầu 2 rẽ bên phải là được.
Cô cảm ơn rồi bước đi. Cô sẽ không cho mọi người biết mình là con gái của chủ tịch. Mặc dù muốn trêu tức Vương Hải Hà nhưng cô vẫn tự lực cánh sinh bằng chính sức mình.
1 tiếng sau.
Cô ra về với vẻ mặt hài lòng. Nhìn gương mặt của mấy vụ lãnh đạo đó Tiểu Mãn biết chắc là mình chúng tuyển.
Buổi tối hôm đó, bố cô ăn cơm ở nhà. Bố cô ngồi đầu, Vương Hải Hà cùng Trương Thanh Thanh ngồi một bên. Cô ngồi đối diện họ. Bầu không khí hết sức im lặng. Tiểu Mãn cũng muốn im lặng như vậy cho hết bữa ăn nhưng mà bố cô lại phá vỡ sự yên tĩnh đó.
-Tiểu Mãn, hôm nay con đi phỏng vấn như thế nào. Có tốt không?
Cô vui vẻ liếc nhìn hai mẹ con Thanh Thanh, sắp có trò hay để xem rồi đây.
-Tốt chứ bố. Bằng tốt nghiệp loại giỏi, am hiểu về phát triển kế hoạch, tất cả các câu hỏi của lãnh đạo đều trả lời dễ dàng và chuẩn xác. Họ làm sao có thể bỏ qua một nhân tài như con chứ, nếu không chắc họ mắt mù cả. Đúng không Thanh Thanh.
Cô lôi Trương Thanh Thanh vào, để xem họ làm được gì cô.
Vương Hải Hà ngồi đối diện châm câu mỉa mai:
-xem xem tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-luon-ben-em/2560771/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.