Minh Trì Cung
Trước sân Minh Trì Cung Thiên Lăng hậu đang ngắm những chậu cảnh.Bà thường có thói quen thức sớm nên thường ra ngoài nhìn những chậu cây, không đẹp mắt thì bà sẽ tự sửa không cho ai làm.
Thiên Lăng hậu tuy đã qua tuổi 40 nhưng bà vẫn còn thanh xuân như một thiếu nữ khiến ai nhìn vào cũng không tin là bà đã lớn tuổi.
Nàng và cô bước vào, thấy bà thì quỳ xuống thỉnh an:
"Nhi thần thỉnh an mẫu hậu/hoàng hậu".
Hai người đồng thanh nói.
Thấy nàng và cô, Thiên Lăng hậu của bỏ cây kéo đang tỉa lá xuống, lấy khăn của nhà hoàn mang tới lau rồi rồi bước tới chỗ hai người:
"Nào đứng lên đi!".
Bà đỡ lấy tay nàng và cô, hai người nghe cũng đứng lên.
"Nào vào trong với ta".
"Dạ!".
Hai người theo Thiên Lăng hậu vào tẩm điện đến chiếc bàn tròn rồi ngồi xuống, bà nhìn nàng:
"Hôm nay phụ hoàng con có việc trên triều nên không đến".
"Vâng! còn biết ạ".
Nàng nói.
"Trên đời này không ai là không biết hoàng bá phụ sủng ái hoàng bá mẫu hết mực, chỉ cần xong công vụ dù mệt hay không đều đến chỗ người".
Cô cười cười nói.
"Con thật là".
"À phải rồi hôm qua ta nghe nói con gặp chuyện trên đường".
Thiên Lăng hậu hỏi cô vẫn đề hôm qua.
Cô cũng ập ừng đáp:
"Dạ phải, nhưng cũng may nhi nữ gặp được ân ân cứu mạng nên không sao".
"Ồ, vậy sao!".
Bà ngạc nhiên hỏi thì nàng nhanh miệng đáp:
"Phải đó mẫu hậu, không những vậy vương muội mới gặp lần đầu đã thích hắn rồi".
"Hoàng tỷ....".
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-mai-yeu-nang/1823473/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.