Editor: Maruru
*****
Sự việc của Thôi Hoàn Kiệt không có ảnh hưởng gì lớn với Dịch Yên.
Điều Thôi Hoàn Kiệt kia làm chưa phải là lần cô bị thương nghiêm trọng nhất.
Nếu như không phải ngày hôm qua Thôi Hoàn Kiệt xuất ra luồng ánh sáng mạnh một cách không ngờ đến thế, Dịch Yên cũng không đến mức bị thương.
Một ngày trôi qua, Thôi Hoàn Kiệt cũng không mấy ảnh hưởng tới cô.
Tuy cả ngày đi làm không nhìn điện thoại, nhưng giữa lúc nghỉ ngơi, Dịch Yên cũng có nghĩ đến Tô Ngạn, nghĩ đến chuyện tối hôm qua.
Không phải cô không hiểu, lời tối qua Tô Ngạn nói là có ý gì.
Mà là không thể tin được.
Con người vẫn luôn là vậy, những điều đã qua khiến bản thân tổn thương, lại điên cuồng nảy nở trong tiềm thức, trở thành nơi nhạy cảm nhất.
Một khi chạm vào sẽ muốn trốn đi, thu mình lại để không ai có thể chạm vào lớp vỏ bọc tối tăm kia.
Dù là Dịch Yên, cũng không tránh được cái nhược điểm này của con người.
Tô Ngạn xuất hiện, đối với bản thân Dịch Yên mà nói chính là một rào cản.
Anh không thích mình, trở thành điểm yếu ớt nhạy cảm nhất đời này của cô, không ai hay biết, nhưng cô vẫn luôn hiểu rõ.
Vẫn một mực tin tưởng chưa từng nghi ngờ, rằng Tô Ngạn chưa bao giờ thích cô, một ngày nào đó anh xé đi vẻ lạnh nhạt bên ngoài, để cô nhìn được bí mật của anh.
Không ngờ, bí mật này lại liên quan tới cô.
Phản ứng đầu tiên của cô không phải suиɠ sướиɠ, mà là không thể tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-o-trong-long-anh/2783859/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.