Khi Dịch Yên tỉnh dậy, Tô Ngạn không có ở đó.
Cô nằm trên giường, cơ thể tr@n truồng, mắt hơi mỏi khi mở ra, một chỗ trên cơ thể hơi đau, nhưng cô lại cảm thấy thoải mái chưa từng có, cả thể xác và tinh thần đều thả lỏng.
Cô ở trong chăn một lúc rồi mới dậy, vì lâu rồi không có làm chuyện đó, nên cơ thể có chút mệt mỏi, khi bước xuống giường, chân cô hơi mềm.
Lúc 2:30 chiều, ánh nắng bên ngoài cửa sổ lớn rất sáng.
Sau khi tắm, Dịch Yên bước ra khỏi phòng tắm, bếp đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong chảo không còn trứng ốp la đang chiên dở.
Tô Ngạn đã nấu sẵn vài món và bảo quản chúng, Dịch Yên không biết nấu ăn, nhưng cô biết sử dụng lò vi sóng.
Cô bỏ các món ăn vào lò vi sóng để hâm nóng, nhưng vì cô không có cảm giác thèm ăn, nên chỉ ăn nửa bát cơm.
Giờ vẫn chưa đến giờ làm việc, bình thường lúc này Dịch Yên vẫn đang ngủ, hôm nay cô dậy sớm, cảm thấy rất mệt nhưng suy nghĩ lại rất tỉnh táo.
Cô đặt bát đĩa xuống và lấy điện thoại nhắn tin cho Tô Ngạn, nói rằng cô cần đến đồn cảnh sát.
Tô Ngạn biết cô nhắn tin là chuẩn bị sẵn sàng, anh bảo cô đến.
Khi đi trên con đường tới đồn cảnh sát, Dịch Yên cảm thấy hơi lo lắng, từ lúc quyết định đến giờ, cô chưa hề thư giãn.
Cô rất rõ ràng đây chỉ là bắt đầu, những gì cô nói ra không phải là sự giải thoát, mà là mối nguy hiểm, một mối nguy hiểm sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-o-trong-long-anh/2783888/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.