Kỷ Tiện Bắc nhìn chằm chằm di động hơn mười phút, Hạ Mộc không nhắn lại, vào thời gian này, có lẽ cô đang vội đến trường học, anh không tiếp tục gọi điện thoại cho cô.
Vứt điện thoại qua một bên, anh dựa lưng vào ghế sofa trong văn phòng chợp mắt một lát.
Nếu Hạ Mộc ở Bắc Kinh, dù cô cáu kỉnh anh vẫn có cách dỗ dành cô, giờ cách xa nhau như vậy, ngay cả gọi điện thoại cũng không thể theo ý mình.
Bên ngoài sắc trời tối dần, Kỷ Tiện Bắc không vội trở về, về nhà cũng chỉ có một mình, phòng ở trống vắng còn chẳng bằng ở lại văn phòng.
Di động vang lên, liếc nhìn màn hình, là mẹ anh.
Mẹ Kỷ hỏi anh: “Buổi tối có đi xã giao không?”
Kỷ Tiện Bắc: “Không, con đang tăng ca.”
“Vậy về nhà ăn cơm đi, cơm nước xong làm tiếp sau.”
Kỷ Tiện Bắc không muốn về, “Con còn khá nhiều việc phải làm, hai ngày nữa con về nhà ăn cơm với bố mẹ sau.”
Mẹ Kỷ: “Bố con cũng về rồi.” Không nói thêm gì khác.
Kỷ Tiện Bắc ngẩn ra, buổi sáng lúc đi họp hội nghị thương nghiệp bố anh cũng tham gia, anh nhớ rõ bố anh nói tối nay có hẹn, giờ bố lại về nhà ăn cơm chắc chắn là vì chuyện của anh.
Anh nói vào loa điện thoại: “Con trở về ngay đây.”
Cầm lấy mấy tập văn kiện và di động liền rời đi.
Về tới nhà, mẹ Kỷ đang bận bịu trong phòng bếp, Kỷ Thượng Thanh đang xem thời sự, Kỷ Tiện Bắc nhìn khắp nơi, trong nhà chỉ có bố mẹ, dì giúp việc không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-yeu-em-nhu-vay/399908/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.