Dù cho Alfa chê học viện vướng chân, đưa mọi người chạy đến một homestay ở ngoại ô nghỉ mát, chưa đầy bốn tiếng đồng hồ, người của học viện đã tìm tới nơi. Chủ homestay thấy căn biệt thự nhỏ nhà mình bị một đoàn xe đen bao vây kín kẽ, tất cả mọi người đều cầm súng lên đạn sẵn sàng, sợ run cầm cập, còn tưởng nhà Alfa là tội phạm truy nã.
Thẩm Đạc rất mệt mỏi, y về nhà mới chợp mắt được một lát thì lại bị đánh thức bởi chuỗi cuộc gọi liên hoàn lấy mạng của lãnh đạo, chạy thâu đêm đến nơi này.
"Tôi muốn nói chuyện với giáo sư Khương." Thẩm Đạc day huyệt thái dương.
"Tiểu Thẩm," Khương Nhược Sơ nói rất trịnh trọng, "Lần này đúng là Alfa nghịch ngợm, cậu yên tâm, tôi sẽ đưa chúng về nhà ngay."
Đầu Thẩm Đạc đau âm ỉ, "Thế này đi, nếu mọi người không thích máy quay chúng tôi lắp trong nhà chị, tôi sẽ cho người tháo máy quay giám sát trong nhà, chỉ để lại máy quay bên ngoài thôi. Nhưng cậu... Tiểu Cận này thì phải nộp một báo cáo cho chúng tôi mỗi ngày, khai báo đúng hoạt động trong ngày của cậu ta, báo cáo do giáo sư Khương ký tên xác nhận, gửi đến hòm thư của tôi trước mười một giờ đêm hàng ngày, bản sao gửi cho lãnh đạo các cấp ở học viện. Giáo sư Khương, giờ chị là người giám hộ của hai quỷ dữ, hy vọng chị đảm bảo được độ an toàn của họ, đừng làm hành động gì nằm ngoài tầm kiểm soát của học viện nữa. Ngoài ra, cậu Tiểu Cận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mam-ac/2860642/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.