Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt nặng nề của hắn, khẽ thở dài Cái gọi là danh gia vọng tộc gì đó, lại âm mưu đầy rẫy, ám hại lẫn nhau, thực sự tốt sao?
Nếu lần này không phải may mắn gặp được Cẩm Nhuệ, hai vị thiên tài với tương lai sáng chói này sẽ mất đi cơ hội đột phá quan trọng nhất trong đời bọn họ, thậm chì còn không biết vì sao!
“Thôi được rồi, cậu vào đi” Mẫu Đơn gật đầu, nhìn Lam Tu bước vào căn phòng kia
Lam Tu bước vào bên trong căn phòng của Cẩm Nhuệ, nhìn người phụ nữ kia một thân áo tím rực rỡ, đồng sắc với mái tóc và màu mắt đầy mê hoặc kia, trên tay là một cuốn sách đọc vô cùng chăm chú
Đột nhiên hắn cảm thấy, hình ảnh này đẹp tới không thể nào thở nổi
“Ta biết ngươi sẽ tới”
Cẩm Nhuệ đột nhiên gấp lại cuốn sách trên tay, mỉm cười nhìn Lam Tu “Thế nào, cuộc điều tra của ngươi ra sao rồi? Có phải mọi chuyện đều giống như ta nói hay không?”
Nhìn nụ cười chắc thắng trên môi Cẩm Nhuệ, Lam Tu đau đớn nhắm mắt, gật đầu
Ngày đó, Lam Tu nhận được một viên đá từ tay của Cẩm Nhuệ Đó là viên đá dùng để nhận biết thứ tạp chất kia có tồn tại trong cơ thể của con người hay không, chỉ cần nắm trong tay, nó sẽ đổi màu dựa vào lượng tạp chất có trong cơ thể của người đó, từ màu trong suốt tới màu đen như bùn sình
Hiển nhiên, viên đá đó nằm trong tay cha của hắn, chuyển thành màu tối đen như mực tàu
Tất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1297018/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.