Tịch không quen, anh không phải chưa từng thấy Tu mị hoặc như vậy. Cậu làm anh hồi tưởng đến lần trước khi anh cùng anh trai giúp cậu ‘hạ hỏa’. Vì cố níu kéo lý trí trong đến tận bây giờ khi cậu ở nằm trong lòng hai người đàn ông cậu yêu. Cậu thả trôi cái gọi là lý trí ấy đi, ở bên họ cậu rất an toàn nên cậu để mặc thân xác mình dụ dỗ họ ( Xích: sao không nói luôn là ngươi dụ dỗ hai tên kia luôn đi >_<). Cậu cảm nhận được vị đạo của hai người họ, đồng mùi bạc hà mát mẻ làm cậu động tình không thôi. Cả người vặn vẹo không thôi, ngồi trong lòng của Hàn Tịch, bộ vị nào đó của người đàn ông cứng rắn đâm vào mông cậu.
Hai tay run rẩy ôm lấy cổ của Hàn Tịch. Đôi môi run rẩy hà từng hơi thở nóng bỏng vào vành tai Hàn Tịch. Minh Tu lí nhí nói:
_Ôm..ôm tôi…. – ngón tay cậu cố níu lấy phần da sau gáy anh – nóng…..ngứa….a…ưm…..giúp…..tôi……..a…………
Quả thực là điên người. Trong khi cả anh và Triệt lo lắng cậu bị làm sao thì cậu lại chủ động dụ dỗ anh. Cậu thật là đáng sợ, cậu ôm cổ Tịch. Đôi tay run rẩy nắm lấy vai anh, hạ thân cậu cọ xát vào đũng quần anh, làm côn th*t anh cứng dần. Tại sao Tu có thể hư hỏng đến vậy? ( Xích: tự hứa với lòng, lần sau không chơi mấy màn xuân dược nữa >_<) Nhưng anh đã không còn thời gian để suy nghĩ bởi Tu đã đưa môi lên cắn mạnh vào môi anh, đầu lưỡi cậu liếm láp môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-dem-cuong-loan/450133/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.