Bị cướp mất thịt hộp, Chu Khang có chút giận mà không dám nói, không thể làm gì khác chỉ có thể tiếp tục đun khoai tây hầm với thịt thỏ, bởi vì thực sự không muốn ăn khoai tây nữa, nên lấy ra củ cải thúc giục.
Mông Khác cảm thấy năng lực của cái gọi là dị năng kia rất thần kỳ, không nhìn được sờ không thấy, dùng để trồng trọt rất ư tiện lợi. Thế giới hơn hai ngàn năm sau, thật muốn đi nhìn chút. Chỉ là, nếu như để có được năng lực đó phải dùng tai họa của toàn thể nhân loại đổi lấy, thì hắn thà rằng không muốn sở hữu loại khả năng như vậy.
Trên đất đào một cái hố, chôn hạt giống xuống, tưới chút nước, sử dụng dị năng Mộc hệ, rất nhanh, một củ cải trắng bụ bẫm liền ra lô. Tay phải Chu Khang cầm củ cải, ngơ ngác nhìn tay mình bị người ta nắm lấy lăn qua lộn lại chăm chú tìm tòi, có chút ngẩn người. Mông tiểu tướng quân, lòng tò mò cũng nhiều như thế sao? Ừ, cũng phải thôi, mới mười chín tuổi, huống chi mười ba tuổi liền thoát ly xã hội loài người một mình sống đơn độc lẻ loi. Ai, mười ba tuổi nha, tầm tuổi đó mỗi ngày cậu đều được anh họ cõng trên lưng không phải đi bước nào đây...
Mông Khác thật sự rất tò mò. Trên tay có thể làm ra quả bóng nước, đè tay lên mặt đất một lúc có thể cho củ cải mọc, thật sự rất tiện lợi. Mông Khác cảm thấy, bản thân cần phải khai một khối đất nhỏ dưới chân núi đá mới được, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-hoang-ky-nien/1141325/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.