Chương 39:
Tôi nhìn Kỷ Nhan, tưởng tượng dáng vẻ mà tôi biết đến Kỷ Nhan, cười to, nhẹ nhàng cười, bỡn cợt cười, ôn nhu cười, cười khổ, còn có ký hiệu " ^_^" trong tin nhắn, Kỷ Nhan đều là cười, Kỷ Nhan đều là tiểu Tank (xe tăng) không vì chịu không nổi mà buồn phiền, nhưng có lẽ mọi người đều quên, Kỷ Nhan kỳ thực là một bệnh nhân, nàng cứng rắn như vẻ ngoài của Tank, mặc kệ là từ phương diện sinh lý hay là trong lòng, đều rất yếu đuối. Tôi bỗng nhiên rất muốn ôm Kỷ Nhan một cái, rất muốn sưởi ấm những nơi đau đớn trên người nàng, Kỷ Nhan là người rất tốt, nàng không nên bị ông trời đối xử như thế. .
Chính đang lúc này, đầu giường bệnh bỗng nhiên truyền đến âm thanh chấn động, tôi vội vàng chạy tới chụp lấy di động, không muốn quấy nhiễu Kỷ Nhan nghỉ ngơi, tôi bước nhanh chạy ra khỏi phòng cấp cứu mới tiếp điện thoại, một chuỗi số xa lạ. .
"Này, Hiểu Hiểu a!" Đầu bên kia điện thoại một giọng của nữ nhân cứng ngắc quen thuộc truyền đến. .
"Tam... Tam Cô?" Tôi có chút kinh hỉ nghe âm thanh đầu bên kia điện thoại, Tam Cô cũng không phải họ hàng thường xuyên lui tới, trên thực tế, lúc tỷ tỷ 14 tuổi làm xong phẫu thuật trái tim, sau đó, nhà chúng tôi đã không có thân thích lui tới, tang lễ ba mẹ, cái gọi là các họ hàng thân thích cũng chỉ là đến cúi mình vái chào rồi liền biến mất. Mọi người đều sợ chúng tôi vay tiền họ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-man-luong-sinh-hoa/2173348/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.