Buổi tối, không dễ gì mới đợi Thời Ngọc Diệp chìm vào giấc ngủ.
Trong bàn tay trắng nõn của Thời Trạch Minh cầm một túi khoai tây chiên, lê chiếc mông béo bò vào căn phòng cuối cùng trên hành lang.
Lúc này, trong phòng sách đã có năm cái bánh bao nhỏ.
“Bé Sáu nhanh lên, hội nghị của chúng ta sắp.
bắt đầu rí Cậu ờ một tiếng, ngồi xuống, lép nhép ăn, thích thú nghe nội dung hội nghị của các anh.
Bé Lớn Thời Tử Long hăng giọng, làm ra tư thế của ông chủ.
“Hôm nay anh đến chủ trì lần hội nghị thứ một trăm linh tám, mọi người ngồi đây, hôm nay.
gặp được ba, có ý nghĩ gì không?”
Bé Hai Thời Bảo Thiên lễ phép giơ tay lên: “Ba thay lòng rồi, ánh mắt không tốt, đã nói xong”
Bé Bốn Thời Đăng Kỳ mặc không đổi sắc nói: “Thời gian quả nhiên sẽ khiến một người thay lòng.
”
Bé Năm Thời Hoàng Anh cười ha ha nói: “Em cảm thấy ba rất đẹp trai.
”
Bé Sáu Thời Trạch Minh nói không mạch lạc: “Ừm, dáng vẻ không dễ ăn.
”
Thời Tử Long nhìn Thời Ngôn Việt đang gặm ngón tay cái: “Bé Ba còn em thì sao?”
Bé Ba Thời Ngôn Việt cảm thấy ánh mắt tập trung về phía mình thì có chút áp lực, rụt cổ, nói.
“Cao một mét tám mươi bảy, cân nặng tám mươi năm, tỷ lệ hoàng kim, một người trị giá hơn ba mươi nghìn tỷ”
“Dừng dừng dừng, Bé Ba ấn tượng của em với ông ấy chỉ có số thôi sao?”
“Em chỉ có hứng thú với chữ số thôi”
Xem ra sự hiểu biết của mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-con-thien-tai-di-danh-tong-tai/2485541/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.