Nhìn Phong Thần Nam, trợ lý và đám vệ sĩ rời đi, Bé Lớn Thời Tử Long và Bé Hai Thời Bảo Thiên nhìn nhau.
Bé Lớn: “Máu lạnh vô tình”
Bé Hai: “Không có lương tâm.
”
Người ba này, bọn họ rất không hài lòng.
“Bé Lớn, bây giờ phải làm thế nào?”
Bé Hai Thời Bảo Thiên bắt đầu lo lắng.
Ban đầu bọn họ định để ba và mẹ gặp nhau, thậm chí còn âm thầm khiến hai người gặp nhau.
Ai ngờ tất cả những kế hoạch này đều bị phá bởi người ba vô tình kia.
“Hừ, nếu như ông ấy biết hôm nay mình bỏ qua cái gì, nhất định sẽ hối hận đến chết”
Bé Lớn Thời Tử Long tức giận lẩm bẩm.
“bi thôi, Bé Hai, chắc mẹ đã đợi chúng ta lâu tồi: Bé Hai Thời Bảo Thiên lau nước mắt còn sót lại trên khóe mắt.
Hừ, kỹ năng diễn xuất cậu luyện tập suốt một đêm, cuối cùng thì lại lãng phí mất.
Trở lại trung tâm mua sắm, đúng như dự đoán, Thời Ngọc Diệp đang lo lắng muốn chết.
“Bé Lớn Bé Hai, sao các con đi vệ sinh lâu vậy? Mẹ sợ chết mất”
Cô nghĩ rằng Bé Hai bị tiêu chảy cũng chỉ mất đến mười mất phút, không ngờ lại đi mất bốn mươi phút.
Nếu không phải do Bé Bốn và Bé Năm giữ lại, cô suýt chút nữa đi đến phòng phát thanh tìm người rồi.
“Mẹ ơi, nhà vệ sinh ở tầng này đang sửa, con và Bé Hai may mắn lắm mới tìm được nhà vệ sinh”
Thấy dáng vẻ của Bé Lớn không có chuyện gì, Thời Ngọc Diệp cũng không hỏi nữa.
“Bỏ đi, lần sau không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-con-thien-tai-di-danh-tong-tai/2485543/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.