Lúc về kí túc xá, Chu Bùi Cảnh phát hiện khóa cửa đã được sửa rồi liền quay đầu lại hỏi Tạ Trí còn đang rót nước ở bàn: " Anh gọi người đến sửa à?"
" Ừ " Tạ Trí thừa nhận rồi lại nói thêm " Miễn cho cậu lại khóc."
Chu Bùi Cảnh tiến vào phòng nghĩ một lúc vẫn khóa cửa lại.
Nhìn quanh phòng một vòng, luôn cảm thấy có chỗ khang khác.
Tạ Trí ở bên này uống nước không biết vì sao lúc đầu tâm tình khá tốt nhưng lúc nghe thấy tiếng Chu Bùi Cảnh khóa cửa lại cạch một tiếng, chân mày liền cau lại.
Anh đến cửa phòng Chu Bùi Cảnh gõ cửa.
" Có chuyện gì thế?" Chu Bùi Cảnh ở trong lập tức trả lời anh.
" Cậu mở cửa ra." Tạ Trí không kiên nhẫn nói.
Chu Bùi Cảnh ở bên trong xây dựng tâm lý một hồi mới mở cửa lại chỉ mở hé một chút nhìn ra bên ngoài: " Xảy ra chuyện gì à?"
Tạ Trí đột nhiên kéo cửa, Chu Bùi Cảnh đang cầm khóa không hề phòng bị, bị kéo một cái lảo đảo nhào vào người Tạ Trí, cậu vội vàng lùi về sau hai bước đứng thẳng người.
" Khóa này do tôi tìm người sửa" Tạ Trí dùng ngón trỏ gõ gõ lên cái khóa: " Vậy nên cậu không được khóa cửa."
" Hả?" Chu Bùi Cảnh không biết mình có hiểu đúng ý của Tạ Trí không nữa.
Tạ Trí chậm rãi nhắc lại một lần nữa: " Tôi nói, cái khóa này là của tôi vậy nên cậu không có sự đồng ý của tôi thì không được khóa cửa."
Chu Bùi Cảnh ngây dại còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-em-ve-cham-soc-tieu-bao-boi/379672/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.