Bởi vì mục đích cuối cùng của hắn chính là cơ duyên. 
Hắn vẫn không muốn cứng đối cứng, chính là lo lắng Đông Kỳ lão tổ lưu lại sát chiêu gì đó, kỳ thật hắn đoán cũng đúng, Lôi Tân Đạo Quân thật sự nắm giữ một sát chiêu, như Thiên Phủ, Phu Nhất đạo phù cũng bỏ đi, Đông Kỳ lão tổ dám ra đi mạo hiểm cũng là vì hắn đã an bài sát chiêu bảo hộ quê hương an toàn. Cuối cùng kỳ vật chỉ có thể sử dụng một lần, Kỷ Ninh đã đến hỗ trợ, đương nhiên Lôi Tân Đạo Quân cầu còn không được. 
- Ta vẫn làm việc cẩn thận, không có bức Đông Kỳ Phái dốc sức liều mạng. Tuy nói Đông Kỳ Phái dốc sức liều mạng thì ta nắm chắc có thể sống sót, chỉ sợ cũng phải trả giá không nhỏ. 
Trong nội tâm Cửu Trần Giáo chủ vô cùng đắc ý. 
- Hiện tại ta có thể không tổn hại đi tới tổ tiên chi địa. 
- Cái gì. 
Bỗng nhiên sắc mặt Cửu Trần Giáo chủ biến hóa, hắn nhìn về phía sau, Kỷ Ninh không ngừng tới gần. 
- Tại sao tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả ta? 
Cửu Trần Giáo chủ rất giật mình. 
Trên hành lang không gian có ba vạn binh sĩ, Cửu Trần Giáo chủ đã xông hơn hai vạn sáu ngàn, hiện tại thực lực của binh sĩ còn mạnh hơn cả đám người Thanh Phong Thánh chủ, cũng đã gần với Cửu Trần Giáo chủ. Hắn xem ra Đạo Quân áo trắng ban đầu tiến nhanh cũng bỏ đi, về sau sẽ tiến chậm lại, ai ngờ không như hắn suy nghĩ. 
- Đạo Quân áo trắng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-hoang-ky/871957/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.